Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Nhớ

Vậy là đã xa con hơn 365 ngày rồi. 
Nhớ con trai lắm!
Nhớ mỗi khi mẹ thơm vào má con thật mềm
Nhớ đôi môi con trai.. mà đỏ hồng như con gái
Nhớ đôi mắt “ Hàn quốc” ti hí cười thật hiền
Nhớ mùi thơm dễ chịu của con
....

Hồi nhỏ mỗi lần dẫn con trai ra công viên, mẹ giả vờ núp vào bụi cây làm con hốt hoảng chạy đi tìm mẹ: 
"Mẹ ơi, mẹ ơi... mẹ đâu rồi ?” Mẹ vừa ló ra là con đã ùa tới ôm chầm lấy mẹ.
Bây giờ con đã lớn, con đi xa, ba bốn ngày không có tin nhắn của con, mẹ lại hốt hoảng gọi: 
”Con ơi, con ơi... con đâu rồi ?“

Thương con đường mà con trai chọn xa xôi và đơn độc, con phải tự lo cho bản thân mình.

Em gái bây giờ lúc nào cũng bám theo mẹ.
Mẹ đi đâu...  “Mẹ ơi cho con theo với”
Ăn xong... “Mẹ ơi lên phòng cùng con”
Học bài ...”Mẹ ơi vào phòng học với con”
Sáng chở con đến trường, không khi nào con gái quên chìa má ra để chờ mẹ thơm lên má mình một cái, rồi mới thơm chào tạm biệt mẹ.


Mai này khi con gái lớn lên không biết có còn muốn cho mẹ theo cùng nữa không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét