Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

Dạ tiệc

      Lâu lắm rồi mình chưa tham dự một buổi Dạ tiệc đúng nghĩa nên mình hơi hồi hộp cho buổi Dạ tiệc ngày hôm đó. Biết sẽ được giao lưu với rất nhiều chàng trai và cô gái 8X năng động, trẻ trung, xinh đẹp đến từ Hà Nội nên cũng muốn diện cho mình một chiếc áo đầm thật đẹp.Chọn mãi cuối cùng cũng chọn được một chiếc áo đầm màu xám đen (kín cổng cao tường, không giống áo đầm dạ tiệc chút nào). Không sao, quan trọng là mình đến ngắm nhìn người ta chứ không phải để người ta ngắm nhìn mình.Bối tóc cao, một chút phấn, một chút son hồng, ngắm nghía mình trong gương trông cũng đủ để tự tin đến với buổi Dạ tiệc.
     Dạ tiệc được tổ chức trên sảnh của một Nhà hàng lớn ngay sát biển.Sân khấu với nhiều đèn màu nhấp nháy có cả dàn nhạc đủ để nhiều người vừa hát vừa nhảy trên đấy. Sân khấu nhìn thẳng ra biển, khung cảnh thật đẹp, gió biển thổi vào mát lạnh.Mình chú ý đến dòng chữ ghi trên phông nền của sân khấu: " Cơn bão nghiêng đêm", một chút ngạc nhiên và thú vị bởi thời tiết hôm ấy thật bình yên.
     Rồi các cô gái 8X cũng xuất hiện trong những chiếc váy dạ tiệc hở vai, để lộ ra bờ vai trần với làn da trắng nõn nà. Những ánh mắt, những nụ cười, và cả giọng nói Hà Nội dễ thương làm cho không khí bắt đầu nóng lên, các chàng trai Đà Nẵng bật nắp bia để chào đón.
     Màn chào hỏi bằng những ly bia qua nhanh, các chai rượu bắt đầu được khui ra. Mình say sưa nhìn các cô gái trẻ tự rót rượu, nâng ly và uống rượu quá ư... là sành điệu.Một ly, 2 ly, 3 ly... bao nhiêu ly, không thể đếm được nữa. Mình thích thú nhìn những cô gái sôi nổi và tràn đầy sức trẻ vui hết mình. Cũng nâng ly chạm cốc với bạn bè nhưng trên tay mình lại là ly nước suối. Một cậu bạn người Hà Nội rót rượu vào cốc và nói: "Chị nâng cốc chạm môi chút cho vui". Ừ, thôi thì cũng nâng cốc chạm môi với bạn bè chút cho vui, chứ ai lại cứ cầm ly nước suối để cụng rượu sao được.
    Có một điều làm mình nhớ mãi vào tối hôm đó,cứ mỗi lần nâng cốc rượu định chạm môi thì luôn có một người bạn đến dành ly rượu trên tay và uống hộ mình trước ánh mắt ngạc nhiên của các cô gái và cả của mình nữa,"bạn ấy" đã uống hộ khá nhiều.
    Mình ra về trước và sau này nghe bạn bè kể lại "bạn ấy" đã say và gục tại bàn sau khi mình về môt chút.       Mình muốn cám ơn "bạn ấy" thật nhiều và mình hiểu điều "bạn ấy" muốn nói với mình nhưng chưa kịp nói đã bị các cô gái kéo đi. Bạn ấy muốn mình vẫn hãy cứ là chính mình, hãy cứ uống nước lọc, hãy cứ giữ nét bình dị hiền lành của một cô gái miền Trung.
  "Bạn ấy" chính là sếp mới của mình, người Hà Nội.        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét